Câu chuyện ly kỳ về con ma nhà họ Hứa

Photo: Phương Huy, CC BY-SA 4.0, via Wikimedia Commons Ý kiến

Tọa lạc tại địa chỉ 97 đường Phó Đức Chính, quận 1, Thành phố Hồ Chí Minh, ngôi biệt thự tôn nghiêm và cổ kính được xây dựng bởi ông Hứa Bổn Hòa (1845-1901) hiện nay là Bảo tàng Mỹ thuật TP HCM. Trong suốt hơn một thế kỷ trôi qua, nơi này đã trở thành điểm đồn thổi về sự hiện diện của các hiện tượng siêu nhiên, liên quan đến cô con gái duy nhất của tài phiệt nổi tiếng họ Hứa.

Ông Hứa Bổn Hòa, người gốc Hoa, quê gốc ở tỉnh Phúc Kiến, Trung Quốc. Vào khoảng năm 1863, ông cùng gia đình rời Trung Quốc và di cư về phương Nam, sau đó định cư tại Sài Gòn – Chợ Lớn. Bắt đầu từ việc buôn bán ve chai bằng đôi bàn tay trắng và một gánh hàng, chú Hỏa đã xây dựng một sự nghiệp vĩ đại, trở thành một trong bốn hào phú nổi tiếng của Sài Gòn thời xưa.

Gary Todd from Xinzheng, China, CC0, via Wikimedia Commons

Chú Hỏa, bên cạnh ba người con trai, còn có một cô con gái xinh đẹp, được ông yêu thương một cách vô bờ bến. Tới khi con gái đạt tuổi trưởng thành, mọi người trong gia đình nhận thấy cô thay đổi, khuôn mặt u sầu và không còn tươi vui như trước. Rồi một ngày, cô con gái kia biến mất khỏi ngôi nhà.

Từ đó, vào những đêm tĩnh lặng, ngôi nhà trở nên ồn ào bởi những tiếng kêu khóc và lời nỉ non. Mọi người xung quanh thắc mắc, nhưng không ai dám hỏi ông chủ. Bạn bè và đối tác kinh doanh của gia đình cũng thử hỏi thăm, nhưng chỉ nhận được những phản ứng lạnh lùng. Sự nghi ngờ lan tỏa khắp nơi. Rồi một ngày, chú Hỏa đưa tin rằng con gái mình đã qua đời vì mắc một căn bệnh nan y, và ông phải tiễn biệt cô con gái mình. Tin tức này gây xôn xao Sài Gòn. Vì cô con gái kia qua đời vào buổi sáng sớm, đám tang diễn ra khá đơn giản và thi hài được mai táng tại nghĩa trang gia đình tại Long Hải (Vũng Tàu).

Từ đó, những câu chuyện về hồn ma của cô gái lan truyền. Người ta đồn rằng, có kẻ gian thử mò mộ và phát hiện quan tài trống rỗng. Thậm chí còn có người nói rằng, cô con gái có thể đã qua đời, nhưng chú Hỏa không thể lòng chôn cất, mà đã thực hiện tẩm thi hài và để cô con gái nguyên vẹn trong căn phòng để vẫn ở bên cạnh gia đình.

Hồn ma của cô gái thường xuất hiện trong đêm. Người ta cho biết đã thấy một hình bóng trẻ đứng gần cửa sổ, khóc đến thảm thiết. Người khác thấy áo trắng của cô ấy thoắt ẩn thoắt hiện trên các cửa sổ của ngôi nhà. Một ngày nọ, một thợ sửa điện phát hiện một căn phòng trên tầng cao của căn nhà bị đóng kín cửa chỉ để lại một khe hở nhỏ. Anh phát hiện tiếng la hét dữ dội từ bên trong căn phòng. Sau đó, mọi người chuyền đồ ăn qua khe hở cho cô gái. Từ lời kể của anh thợ sửa điện làm nhiều người tin cô gái đó chưa chết mà là đang bị mắc bệnh tâm thần.

Có người cho rằng căn bệnh phong cùi, hay còn gọi là hủi, là một căn bệnh khó chữa, không có phương pháp điều trị hiệu quả. Vì vậy, dù có nhiều tiền, chú Hỏa cũng không thể giúp con gái mình. Chú Hỏa đành nhốt cô ấy trong một căn phòng, chỉ để mở một khe hở nhỏ để người hầu đưa thức ăn.

Sự biến đổi của cô gái từ một người xinh đẹp đến một người mắc bệnh nan y đã khiến gia đình chú Hỏa bị sốc. Cô gái không ngừng khóc và phá hủy mọi thứ xung quanh, khiến chú Hỏa và người thân của ông cảm thấy tuyệt vọng. Bệnh tình của cô ngày càng trở nên nghiêm trọng, da dẻ sưng hơn và lở loét khắp nơi, khiến cô phải chịu đựng nỗi đau đớn và khổ cực không tả được.

Sau một thời gian, cô gái đã qua đời, để lại niềm đau thương sâu sắc cho chú Hỏa. Ông không thể lòng chôn cất con gái mình, và quyết định đặt thi hài của cô trong một tấm hòm đá granite trong một căn phòng. Sau một thời gian, người hầu bất ngờ thấy cô gái đứng dựng lên, khóc và cười một cách ngây dại trong căn phòng. Chú Hỏa quyết định chôn cất cô một cách bí mật.

Những câu chuyện về hồn ma của cô gái lan tỏa theo thời gian. Khi chú Hỏa qua đời, con cháu của ông tiếp tục kế thừa sự nghiệp thành công của gia đình. Nhưng theo thời gian, gia đình Hứa Bổn Hòa gặp nhiều biến cố. Các con cháu của ông qua đời lần lượt vào các năm 1934 và 1951. Thế hệ sau của gia đình chuyển đến Pháp định cư, ngôi nhà bị bỏ hoang và trở nên lạnh lẽo, thâm u suốt mấy chục năm.

Photo: Phương Huy, CC BY-SA 4.0, via Wikimedia Commons

Comments

タイトルとURLをコピーしました